Search
Close this search box.

Những cách sống chung với người bệnh viêm gan B

Những cách sống chung với người bệnh viêm gan B

Theo thống kê cho thấy trên thế giới có khoảng 2 tỷ người đang bị nhiễm viêm gan B, tức là cứ 3 người thì sẽ có 1 người bị nhiễm bệnh. Trong số đó có 257 triệu người mắc bệnh mãn tính suốt đời không thể loại bỏ được vi rút viêm gan B và phải sống chung với bệnh.

Vậy khi sống chung với người bị viêm gan B cần lưu ý những gì?

Vậy căn bênh viêm gan B có nguy hiểm không?

Viêm gan B là một trong những bệnh gan phổ biến nhất trên thế giới. Virus viêm gan B (HBV) lây nhiễm và chúng sẽ làm tổn thương gan.

Hầu hết những người trưởng thành khỏe mạnh mới bị nhiễm bệnh đều phục hồi tốt. Tuy nhiên, trẻ sơ sinh có thể không loại bỏ được virus tốt. Tỷ lệ loại bỏ virus theo độ tuổi như sau.

Người lớn – 90% người trưởng thành khỏe mạnh loại bỏ vi-rút và phục hồi mà không gặp vấn đề gì. 10% phát triển thành viêm gan B mãn tính.

Trẻ sơ sinh – Có tới 50% trẻ sơ sinh bị nhiễm bệnh từ 1-5 tuổi bị nhiễm viêm gan B mãn tính. Trẻ sơ sinh – 90% bị nhiễm mãn tính. Chỉ 10% có thể loại bỏ virus.

Viêm gan B được coi là “cấp tính” trong vòng sáu tháng đầu tiên sau khi tiếp xúc với vi-rút. Đây là thời gian trung bình để phục hồi sau khi bị nhiễm viêm gan B.

Nếu sau 6 tháng mà bạn vẫn dương tính với virus viêm gan B (HBsAg+) thì bạn được coi là bị nhiễm viêm gan B “mãn tính”, có thể tồn tại suốt đời.

May mắn thay, có những loại vắc-xin an toàn để ngăn ngừa nhiễm viêm gan B và một số phương pháp điều trị mới cho những người đã bị viêm gan B.

người bệnh viêm gan b
người bệnh viêm gan b

Những con đường lây truyền của viêm gan B hiện nay

Virus viêm gan B thực tế không lây nhiễm và không thể lây truyền qua đường tiêu hóa, hô hấp. Vi-rút viêm gan B chỉ lây truyền sang trẻ sơ sinh qua đường máu, quan hệ tình dục không an toàn, dùng chung hoặc tái sử dụng kim tiêm và từ người mẹ bị nhiễm bệnh trong khi mang thai hoặc khi sinh nở.

Trong 3 tháng đầu của thai kỳ tỷ lệ lây truyền từ mẹ sang con là 1%, nếu mẹ bị bệnh trong 3 tháng cuối thai kỳ thì tỷ lệ lây truyền cho con là 10%, với tỷ lệ lây truyền là 60- 70%.tăng lên Nếu người mẹ bị nhiễm bệnh trong ba tháng cuối của thai kỳ. Nguy cơ lây nhiễm cho thai nhi có thể lên tới 90% nếu không được bảo vệ ngay sau khi sinh.

Căn bệnh viêm gan B không có tính di truyền

Viêm gan B mãn tính có thể dẫn đến các bệnh nghiêm trọng về gan như xơ gan và ung thư gan.

Việc xét nghiệm là rất quan trọng vì chẩn đoán sớm có thể dẫn đến điều trị sớm và có thể cứu sống nhiều người. Một người bị nhiễm bệnh cũng có thể truyền vi-rút cho người khác thông qua các đường lây truyền được mô tả ở trên.

Hầu hết mọi người không biết rằng họ bị nhiễm bệnh, vì vậy họ đã vô tình lây nhiễm cho nhiều người khác cho đến khi họ xuất hiện các triệu chứng (thường rất nghiêm trọng).

Nếu không xét nghiệm, viêm gan B có thể tồn tại trong gia đình và cộng đồng qua nhiều thế hệ, khiến mọi người lầm tưởng rằng viêm gan B có thể “di truyền”.

Nhưng trên thực tế, viêm gan B không phải là bệnh di truyền. Các gia đình có thể phá vỡ vòng luẩn quẩn lây nhiễm viêm gan B bằng cách sàng lọc, tiêm phòng và điều trị sớm.

những cách sống chung với người bệnh viêm gan b
những cách sống chung với người bệnh viêm gan b

Những cách sống chung với người bị  viêm gan B

Bản thân không nên kỳ thị hoặc cô lập người bệnh

Do bản thân người bệnh viêm gan B luôn có tâm lý tự ti, mặc cảm về tình trạng bệnh của mình nên thường có xu hướng tự cô lập mình, ít chia sẻ, thoải mái với người thân, tuy nhiên việc kỳ thị, cô lập người bệnh chỉ làm trầm trọng thêm vấn đề tâm lý và khiến quá trình hồi phục của họ khó khăn hơn.

Trên thực tế, viêm gan B dễ lây lan đến mức cả gia đình có thể chung sống bình thường với người mắc bệnh. Dùng chung các vật dụng trong nhà như bàn ghế, bình nước, tủ, nồi, chén, đĩa, khăn tắm… là điều hoàn toàn bình thường và không lây nhiễm.

Ngay cả những tiếp xúc cơ thể thông thường, chẳng hạn như bắt tay hoặc ôm người bị nhiễm bệnh, cũng không gây bệnh cho các thành viên trong gia đình (trừ khi có tiếp xúc với vết thương của người bệnh hoặc người chăm sóc).

Do đó, bệnh nhân nên được đối xử như bất kỳ thành viên nào khác trong gia đình để duy trì bầu không khí thoải mái và vui vẻ. Điều này mang đến cho bệnh nhân sự tin tưởng trong quá trình điều trị.

Vệ sinh nơi ở  thường xuyên

Cần duy trì môi trường xung quanh nơi ngủ, nơi sinh hoạt của người bệnh có không gian sống như người khỏe mạnh. Giữ cho môi trường trong lành và sạch sẽ bằng cách chú ý đến sự thông thoáng và nhiệt độ vừa phải. Điều này không chỉ góp phần đảm bảo sức khỏe cho bệnh nhân mà còn giúp đảm bảo cơ thể của những người thân gia đình không phải tiếp xúc thường xuyên với các tác nhân gây bệnh.

Nên duy trì chế độ ăn uống và tập luyện hợp lý

Chế độ ăn của bệnh nhân viêm gan B cần được cân đối, đầy đủ các nhóm thực phẩm và tránh xa các chất có hại như rượu bia, thuốc lá. Người bệnh cũng nên đảm bảo tập thể dục thường xuyên và có chương trình thể thao phù hợp để nâng cao thể lực.

Một cơ thể khỏe mạnh dễ dàng kiểm soát virus và mầm bệnh. Trong viêm gan cấp, nhu cầu năng lượng khẩu phần được quy định là năng lượng 25 kcal/kg thể trọng, Protid 0,4-0,6 g/kg thể trọng/ngày, Lipit 10-15% tổng năng lượng. Ăn 6-8 bữa một ngày.

Về chế độ ăn nói riêng, năng lượng cần 1.300-1.400 kcal/ngày, chất đạm 20-30 gam, chất béo 15-20 gam, chất bột đường 250-280 gam, nước 2-2,5 lít. Nhu cầu dinh dưỡng cao trong viêm gan mãn tính.

Cụ thể, ăn 35 Kcal/kg thể trọng/ngày, Protid 1-1,5 g/kg thể trọng/ngày, chất béo 15-20% tổng năng lượng, ngày ăn 3-4 bữa. Về thành phần khẩu phần: năng lượng cần 1.800-2.000 kcal/ngày, lượng đạm 50-75 gam, chất béo 30-40 gam, chất bột đường 310-340 gam, nước 1,5-2,0 lít.

Xem thêm: SO SÁNH VIÊM GAN B VÀ C CÁI NÀO NGUY HIỂM HƠN

Xem thêm: GIẢI ĐÁP: VIÊM GAN B MẠN TÍNH CÓ KHỎI KHÔNG?

CHƯƠNG TRÌNH
BÀI VIẾT KIẾN THỨC

Dự phòng trước phơi nhiễm HIV hiệu quả 99%